Mr Manchester United qua đời

Đó là đêm mà hai bàn thắng ở phút bù giờ của Teddy Sheringham và Ole Gunnar Solskjær giúp United lội ngược dòng 2-1 trước Bayern Munich trong trận chung kết Champions League tại Camp Nou. Và cũng chính đêm ấy, cuộc đời của một cổ động viên United ở Bulgaria, người vừa qua đời tuần này ở tuổi 62 đã hoàn toàn thay đổi.

Người đó tên là Marin Zdravkov Levidzhov, sinh ra tại Svishtov, một thị trấn ven sông Danube với dân số khoảng 22.000 người. Lớn lên ở Bulgaria thời cộng sản, Marin mê bóng đá và mơ ước được đổi tên thành… Manchester United. Nhưng ước mơ mang tên một câu lạc bộ đến từ phương Tây tư bản khi ấy là điều bất khả thi. Nếu Marin cố làm điều đó trước khi chế độ sụp đổ, có lẽ ông đã phải ngồi tù.

Mười năm sau khi chủ nghĩa cộng sản ở Bulgaria chấm dứt, vào đêm tháng Năm năm 1999 ấy, giấc mơ kỳ lạ của Marin bỗng đến gần hiện thực. Trong căn nhà nhỏ ở Svishtov khi United đang bị dẫn trước, ông tự hứa với bản thân: nếu đội bóng của mình có thể lội ngược dòng, ông sẽ làm mọi cách để đổi tên thành tên câu lạc bộ mà ông yêu. Và điều tưởng như không thể đã xảy ra.

Ngay ngày hôm sau, Marin tìm đến một luật sư, trình bày nguyện vọng lạ thường và bắt đầu một cuộc chiến dài và gian khổ. Cha ông, người truyền tình yêu United cho ông đã mất, còn Marin 36 tuổi khi đó sống cùng mẹ, làm đủ nghề lặt vặt, kể cả thợ xây với mức thu nhập chỉ 15 bảng mỗi ngày. Dù cuộc sống khó khăn, ông vẫn đắm chìm trong giấc mơ ấy. Từ chuyện bàn tán trong thị trấn, Marin nhanh chóng trở thành hiện tượng quốc tế nhưng phía trước là 15 năm ròng rã những vụ kiện và phán quyết đầy thất vọng.

Nguyện vọng của Marin ban đầu bị từ chối vì lý do bản quyền: ông không thể mang tên một thương hiệu toàn cầu. Sau đó, một thẩm phán địa phương phần nào đứng về phía ông, cho phép Marin đổi tên thành “Manchester” nhưng không được dùng “United” làm họ. “Nhưng tôi đâu muốn mang tên một thành phố ở Anh, tôi muốn mang tên đội bóng mà tôi yêu mến,” Marin nói trước tòa. Cuộc chiến vẫn tiếp diễn.

Ngoài thời gian ở tòa, Marin thường chăm sóc những chú mèo trong sân sau nhà. Ông có rất nhiều mèo, yêu chúng chẳng khác gì yêu Quỷ đỏ. Ông đặt tên cho từng con theo các cầu thủ United: từ Rio đến Rooney, tất cả đều là những “ngôi sao” của thị trấn nhỏ ấy. Còn chú mèo cưng nhất của ông? Một con tên Beckham.

Marin luôn khoác trên mình đồ của United. Ông đạt thêm một bước tiến khi tòa cho phép ông thêm “United” như một biệt danh chính thức trên thẻ căn cước. Nhưng ông vẫn chưa thỏa mãn: “Tôi sẽ không dừng lại cho đến khi tên đầy đủ của tôi là Manchester United,” ông thề. Câu chuyện của ông nhanh chóng thu hút các lời mời thương mại, có người đề nghị sản xuất đồ lưu niệm mang tên mới của ông nhưng dù túng thiếu, Marin từ chối tất cả vì ông không muốn kiếm tiền từ đội bóng mà mình tôn thờ. Cái tên Manchester United với ông là thiêng liêng.

Mr Manchester United qua đời

Năm 2011, một bộ phim tài liệu ra đời, biến giấc mơ được đặt chân tới Old Trafford của Marin thành hiện thực. Tại đó, ông còn gặp Dimitar Berbatov, tiền đạo người Bulgaria khi ấy đang khoác áo United.

Ba năm sau, Marin xăm logo của United lên trán như một hành động phản đối các phán quyết của tòa. Những năm cuối đời, cuộc chiến pháp lý trở nên quá sức. Ông mất mẹ vì Covid-19, công việc ngày càng hiếm. Nhưng bằng cách nào đó, ông vẫn tiếp tục. Dù sinh ra là người Công giáo, ông đã rửa tội lại trong một nhà thờ Chính thống với tên mới Manchester United Zdravkov Levidzhov. “Ít nhất thì Chúa cũng sẽ biết tôi bằng cái tên thật của mình,” ông từng nói.

Thứ Hai, ngày 13 tháng 10 vừa qua, trái tim ông ngừng đập. Có lẽ giờ đây, linh hồn của “Manchester United” – con người đã sống và chết vì cái tên ấy cuối cùng cũng được yên nghỉ.

Mr Manchester United qua đời

Thêm bài viết và bài viết